(Dân trí) - Cùng với tiếng nói của Hội Nhà báo VN, những lời cảm thông,
sẻ chia, phân tích vấn đề từ nhiều khía cạnh… được bao bạn đọc cả nước
phản hồi tới Diễn đàn Dân trí suốt thời gian qua, thêm một lần nữa củng
cố điểm tựa niềm tin cho chúng tôi…
>> Vụ Hoàng Khương với hàng loạt câu hỏi?

Nhà báo Hoàng Khương
Dấn thân: Coi chừng tai nạn và cạm bẫy!
Chúng tôi là những
người làm báo thuộc thế hệ đi trước phóng viên Hoàng Khương của báo Tuổi
Trẻ khá lâu, có lẽ phần lớn đều không biết anh. Nhưng khi biết tin
không hay lại xảy ra với 1 phóng viên báo Tuổi Trẻ, chắc hẳn lòng ai
cũng đau xót và cũng không thể tránh được nỗi chạnh lòng “trông người
lại ngẫm đến ta”…
Bản thân tôi cũng từng
có thời gian vài năm làm phóng viên nội chính, tự cho là cũng nếm trải
kha khá đắng cay của sự nghiệt ngã từ 1 trong những nghề nguy hiểm này.
Quả thật làm phóng viên mảng này vừa nhiều cạm bẫy, vừa lắm tai nạn nghề
nghiệp bởi ranh giới ĐÚNG – SAI nhiều khi rất khó nhận biết, khó được
xác nhận.
Hơn nữa, càng “máu”
nghề nghiệp, phóng viên càng chịu nhiều sức ép bởi để có được những
thông tin hay, nóng hổi, độc đáo (hoặc nói như người trong nghề vẫn tôn
vinh nhau là “thể hiện đẳng cấp”) thì càng phải chịu dấn thân. Mà đã dấn
thân cũng tức là phải đối mặt với nguy cơ bị sập những cái bẫy vô hình
có khi ác nghiệt đẩy mình vào vòng lao lý, thậm chí đối m ặt với cả nguy
cơ... bỏ mạng.
Thật đúng là nếu như
trong thời chiến các nhà báo chiến trường có thể bị thương hoặc tử nạn
giữa làn đạn, thì ngay cả trong thời bình các nhà báo nếu dấn thân tới
quên cả những bài học giữ đường rút an toàn cho mình, thì cũng rất có
thể sập bẫy hoặc chết vì những cái có thể gọi là “viên đạn bọc đường”.
Qua những trải nghiệm
thực tế, những người làm báo thời Đổi Mới chúng tôi càng thấu hiểu nỗi
gian truân của sự dấn thân, để càng thấm hơn những câu hỏi vẫn đang day
dứt trong lòng bao người: Nhà báo được sử dụng nghiệp vụ điều tra đến
đâu? "Nhập vai" đến đâu là an toàn?...
Song có 1 điều mà ngay cả nhiều người ngoài cuộc như bạn đọc Nguyễn Ngọc Minh cũng hiểu. Đó là: “Không vào hang cọp làm sao bắt dược cọp. Nhà báo phải tự mình dấn thân chứ, sao lại kết tội được?”
Như để trả lời cho câu hỏi trên,Việt Hưng
bày tỏ nỗi ngờ vực: “Đúng là án tại hồ sơ. Tôi nghĩ ở đây ngay từ đầu
có lẽ hồ sơ đã được lập theo hướng truy tố vi phạm đến cùng, nên kết quả
có thể… đã biết trước khi xử. Chỉ tiếc cho một nhà báo luôn tận tụy
trong công cuộc chống tham nhũng mà lại bị như thế. Còn các cơ quan tố
tụng, sao không biết cho? Nhà báo luôn làm việc với tôn chỉ "nói có
sách, mách có chứng", nếu họ không làm vậy thì có xử được mấy ông "kẹ"
ngoài đường đó không????”
Nhiều phản hồi khác cũng nêu ví dụ để so sánh tương tự như HN: “Ngay
cả các chiến sĩ công an khi đánh án ma túy còn phải đóng giả là người
đi mua ma túy nhiều lần mới phá án được. Điều đó gọi là biện pháp nghiệp
vụ, còn báo chí gọi là tác nghiệp".
Cũng về sự cần thiết phải nhập vai như thật, Lê Hoàng
nhấn mạnh: “Thật không công bằng giữa công an hình sự và nhà báo. Các
bạn thấy đấy, để có những chứng cứ quan trọng thì các chiến sỹ công an
phải nhập vai các phần tử "xã hội đen" tiêu tiền như "đại ca", bắt được
tội phạm là nhờ kết quả của công an nhập vai. Khi đưa vụ án ra xét xử,
các chiến sỹ công an nhập vai này được tuyên dương, được cấp này khen,
cấp khác tặng thưởng... Nhưng nhà báo Hoàng Khương thì sao? 4 năm tù là
“thành quả” chăng? Vậy chúng ta nhìn nhận 2 vấn đề này như thế nào đây?
Hội Nhà báo cần lên tiếng bảo vệ hội viên. Chúc anh Khương sức khỏe.
Tuổi trẻ luôn ở bên anh. Các bạn... mỗi người hãy gửi một tin nhắn đến
anh Khương lúc này, để cùng giúp xoa nhẹ nỗi đau không chỉ của riêng anh
mà cũng là của mỗi chúng ta”.
Quả có vậy, mặt trận
chống tham nhũng tuy không có tiếng súng, nhưng độ phức tạp cùng những
đầu dây mối rợ nhằng nhịt của bao vấn đề thật sự có thể ví như các ma
hồn trận, mà người không dày dạn kinh nghiệm dễ “lầm đường lạc lối” mất
cửa về như chơi. Chẳng thế mà Le Ngoc An
nêu rõ: “… Phải coi nhà báo như là chiến sỹ thì mới có cách nhìn đúng
với bản chất vấn đề. Thực hiện nghiệp vụ báo chí (trong những vụ việc
như thế này) là hết sức nguy hiểm, song cũng là thể hiện quyết tâm góp
phần quét sạch tiêu cực, tham nhũng…làm trong sạch XH”.
Hồng nói
thay lời tỏ bày tấm lòng của bao đồng nghiệp: “Qua sự phân tích trên
của tác giả, đứng trên cương vị vừa là đồng nghiệp vừa là khách quan,
nhà báo Bùi Hoàng Tám đã phân tích rất có lý và có tình. Cái tình ấy hợp
với đông đảo bạn đọc (kể cả các nhà báo và những người thực thi pháp
luật). Hơn nữa, tôi thấy pháp luật đề ra các Luật như: Luật giáo dục,
Luật Báo chí… nhưng khi xét xử muốn xử gì thì xử cũng cần xem xét thêm
các quy định về luật ngành, luật nghề… rồi mới xem xét tới Luật Hình sự
(nếu vụ việc nghiêm trọng) chứ. Bỏ qua luật ngành là không được. TÔI
ĐỒNG Ý VỚI BẢN KIẾN NGHỊ CUẢ HỘI NHÀ BÁO THÀNH PHỐ HỒ CHÍ MINH!”
Phạm Thị Minh Tâm
nói thay nỗi băn khoăn, lo ngại của những đồng nghiệp tương lai: “Sinh
viên Báo chí chúng tôi chạnh lòng khi nhìn vào cái giá phải trả cho
những đàn anh dũng cảm sống chết với nghề. Liệu rằng nhìn vào "hiểm
nguy" có thể phải đối mặt này, chúng tôi có còn dám dũng cảm nữa không?
Đừng làm mờ bầu trời xanh của thế hệ trẻ…”

Cha của nhà báo Hoàng Khương (áo trắng, giữa) đưa mắt tìm con giữa sân tòa án (ảnh: báo Người Lao động)
Như ngàn cánh hạc chở điều ước
Khi vui thì vỗ tay vào,
đến khi hoạn nạn thì nào thấy ai… Đó âu cũng là 1 trong những kinh
nghiệm xương máu mà các bậc tiền nhân truyền lại để răn dạy mỗi người
trong chúng ta về những éo le, lắt léo trong cách đối nhân xử thế của
không ít người đời. Song vẫn còn đó tình người trong khổ đau, hoạn nạn,
những tấm lòng nhân hậu biết cảm thông và sẻ chia...
Những thông điệp gửi
tới anh Hoàng Khương của bao người không quen biết, giờ đây có lẽ thật ý
nghĩa như ngàn cánh hạc giấy được ngàn cánh tay cùng gấp để tỏ bày tâm
nguyện: Chúc may mắn cho Hoàng Khương.
Lá phong đỏ:
“Chúc anh Hoàng Khương sức khỏe và nghị lực để vượt qua được tai nạn
này. Hy vọng Hội nhà báo VN đủ bản lĩnh để bảo vệ hội viên của mình. Có
lẽ các nhà báo khác cũng nên cùng lên tiếng đi chứ!"
Bac Viet.tp: “Tôi
theo dõi vụ xử NB Hoàng Khương qua nhiều kênh thông tin, tôi thấy bản
án của tòa án là quá bất công. Mong anh mạnh khỏe, sớm được về thăm mẹ
già...”
Trần Văn Hùng:
“Đây có lẽ là thể hiện rõ nhất "góc nhìn của tôi", rõ là lăng kính
ngược. Mong các nhà hoạt động pháp luật hãy nhìn nhận bằng lăng kính
thuận chiều để ghi nhận công sức của nhà báo Hoàng Khương trên mặt trận
chống "tệ nạn xã hội".
Thế Lợi: “Khi
tệ nạn trong xã hội còn nhiều. Tham nhũng, sự nhũng nhiễu dân lành còn
khá tràn lan… thanh tra của các cơ quan chức năng nhìn chung còn chưa đủ
mạnh… thì nếu không có những nhà báo vì nghiệp quên mình, quên cả gia
đình để phanh phui những hành động tiêu cực của một số cán bộ công chức
kém cả về chuyên môn lẫn tư cách đạo đức cho công luận biết, thì ai có
thể biết? Nhưng rồi họ được gì, như nhà báo Hoàng Khương đó. Cách xét xử
như vậy liệu có phải vô hình trung lại tiếp tay cho tham nhũng “phát
triển” hơn không? Các nhà báo khác liệu có dám liều mình vì xã hội nữa
không???”
Phạm Hùng:
“Phải ủng hộ, tuyên dương anh Hoàng Khương mới được. Xử như thế thì sao
tham nhũng, tham ô, hối lộ không đe dọa ngày càng nghiêm trọng hơn…”
Lương Thế Vinh:
“Đúng là chẳng biết đường nào mà lần. Nếu cứ làm như thế này thì chắc
chẳng có ai dám làm bài điều tra về ngành này nữa đâu, và liệu còn có
mấy ai tin vào cán cân công lý… Rất mong Hội Nhà báo VN và Chi hội Nhà
báo TP HCM làm hết sức có thể để bảo vệ quyền lợi hợp pháp của nhà báo
Hoàng Khương nói riêng và Báo chí cách mạng VN nói chung.
Lê Hoàng Lê:
“Theo tôi, việc nhà báo Hoàng Khương bị xử như vậy không phải là do anh
tác nghiệp sai, mà do anh đã dũng cảm dám “xông vào hang cọp”… Tôi đề
nghị các nhà báo và công luận hãy dũng cảm lên tiếng để đòi công lý cho
người chiến sĩ cầm bút anh dũng - nhà báo Hoàng Khương”.
Tai Le Congnbh: “Không
công bằng! Tại sao gần như cùng một vụ việc mà các cán bộ công an ở
Thanh Hóa lại được xử nhẹ hơn nhà báo Hoàng Khương? Trong khi chính
Hoàng Khương đã phanh phui ra vụ “mãi lộ” đó. Nếu xét về công trạng thì
nên đưa vụ này để làm tình tiết giảm nhẹ cho Hoàng Khương, vì chính nhờ
đóng góp của anh mà nạn “mãi lộ” lâu nay mới được phanh phui 1 phần...
Rất không công bằng!”
Xã luận:
“Sinh nghề tử nghiệp! Tôi thật thấy buồn cho những chiến sĩ làm báo
chân chính của ta. Những người như nhà báo HOÀNG KHƯƠNG là những chiến
sĩ trên mặt trận chống tham nhũng, vậy mà giờ lại bị giăng lưới ngay
trên mặt trận đó? Tôi mong muốn những người làm báo chân chính cũng như
anh Hoàng Khương hãy cùng có tiếng nói, để cho ngòi bút của ngành báo
luôn phát huy sức mạnh trong công cuộc thúc đẩy đất nước VN ta ngày càng
phát triển”.
Trần Mai Sơn: “Tôi và nhiều người đều thấy tệ ‘mãi lộ’ hoành hành khắp trên những tuyến đường thiên lý suốt từ Bắc và Nam.
Hầu như đâu đâu cũng bắt gặp cảnh phụ xe kẹp tiền trong sổ lưu hành đưa
cho… rồi tiếp tục đi dù xe chở quá tải, quá người, chất lượng xe không
đảm bảo. Theo tôi, nhà báo Hoàng Khương là người dũng cảm dám dấn thân
vì sự trong sạch của xã hội, tại sao lại kết tội? Phải tuyên dương mới
đúng, vì không vào hang cọp thì sao bắt được cọp?”.
Minh Linh:
“… Nếu không có những chiến sỹ như nhà báo Hoàng Khương thì liệu xã hội
mình có còn cần một nghề như nghề báo nữa không? Và còn ai dám làm
những việc nguy hiểm đó nữa không?”
Dunght:
“Nếu cơ quan chức năng xử tù nhà báo Hoàng Khương chỉ vì anh muốn chống
tham nhũng mà phải dấn thân, thì liệu xã hội này còn ai dám đứng ra
chống tham nhũng nữa? Tôi thấy hầu như tất cả các vấn đề bức xúc của xã
hội hiện nay, nếu báo chí không vào cuộc thì nhiều khi dân chỉ biết nhìn
mà không biết nói với ai. Đề nghị Hội Nhà báo và các cơ quan hữu trách
chức năng đứng ra bảo vệ quyền lợi cho nhà báo Hoàng Khương, một con
người dũng cảm dám đứng ra chống cái nhũng nhiễu vẫn tồn tại trong xã
hội hiện nay. Nếu nói như bài
viết trên thì các chiến sĩ công an khi xâm nhập giới tội phạm để phá án
thì sau đó cũng bị kết án tù hết, vì bản thân họ cũng “vi phạm pháp
luật” dù mục đích cũng là “chỉ để bảo vệ sự bình yên cho xã hội".
Dang Ky.bn: “Nhà
báo phải có tâm huyết, dũng cảm như nhà báo Hoàng Khương mới thật sự
cần cho xã hội. Nếu làm báo mà chỉ làm vài cái tin về cướp, giết, hiếp
như một số PV vẫn đang làm hiện nay thì ai cũng có thể làm được. Cần
phải bảo vệ đến cùng cho nhà báo Hoàng Khương, nếu chúng ta muốn vẫn còn
những nhà báo dũng cảm”…

Hạc giấy chở điều ước
Ôi, lẽ nào đúng như nhiều người vẫn đặt câu hỏi trong các phản hồi gửi tới Diễn đàn rằng: Muốn làm người tốt sao mà khó quá? Muốn
làm người dũng cảm thời nay chắc càng khó lắm thay!!! Lại chạnh nhớ lời
một nhân vật chống tiêu cực trong phim khi anh ngoảnh đầu nhìn lại
và chợt thấy mình đơn độc:…Rồi đây những ai sẽ đi cùng tôi?
Theo Khánh Tùng/Dân trí
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét