Hơn 100.000 binh sĩ Triều Tiên bất ngờ vượt vĩ tuyến 38 tràn sang miền
nam tấn công dữ dội vào sáng sớm 25/6/1950. Cuộc chiến được cho là bị
lãng quên vẫn còn nóng đến tận bây giờ.
Pháo binh Triều Tiên tác chiến.
Sau hơn 6 thập kỷ, Triều Tiên đến nay vẫn chưa tìm ra con đường thống nhất đất nước.
Triều Tiên suýt giành chiến thắng
Muốn thống nhất đất nước, Chủ tịch Triều Tiên Kim Nhật Thành đã điều
hơn 135.000 binh lính bất ngờ vượt qua vĩ tuyến 38 vào rạng sáng ngày
25/6/1950.
Một nửa binh sĩ Hàn Quốc đang nghỉ cuối tuần, nên miền nam hoàn toàn
bị động khi quân Triều Tiên ồ ạt tấn công. Rơi vào thế bất ngờ với lực
lượng mỏng và trang thiết bị sơ sài, quân Hàn Quốc nhanh chóng thất thế
trước quân miền Bắc được trang bị xe tăng, đại bác và súng ống hiện đại
của Liên Xô. Vì thế, quân Triều Tiên chỉ mất 4 ngày đã chiếm được Seoul.
Mỹ vội vàng huy động binh lính của mình từ các căn cứ tại Nhật Bản để
giúp đỡ Hàn Quốc, nhưng cũng không đánh lại được quân Triều Tiên, đến
mức bị dạt về một khu vực nhỏ hẹp ở thành phố cảng Busan, phía đông nam
bán đảo, và kêu gọi Hội đồng Bảo an Liên Hợp Quốc giúp đỡ.
Mỹ và các nước trong Hội đồng Bảo an Liên Hợp Quốc (LHQ) nhanh chóng
thông qua nghị quyết cử lực lượng đến can thiệp vào Triều Tiên khi không
có lá phiếu của Liên Xô - khi đó vắng mặt để phản đối đại diện tại LHQ
của chính quyền Quốc Dân Đảng thành lập tại Đài Loan.
Dưới sự chỉ huy của tướng Douglas MacArthur, lính Mỹ chiếm tới hơn
50% trong số 341.000 binh sĩ quốc tế đến trợ giúp cho Hàn Quốc chống lại
quân Triều Tiên. Quân đội của 15 nước khác, gồm Úc, Bỉ, Canada,
Colombia, Pháp, Anh, Hà Lan, Thái Lan, Philippines…cũng đưa lính đến trợ
giúp. Chính phủ Triều Tiên phản đối hành động này vì cho rằng đây là
cuộc nội chiến, nên không nằm trong tầm giải quyết của LHQ.
Trong thời gian chờ quân LHQ đến trợ giúp, binh sĩ Hàn Quốc và Mỹ cầm
cự được khoảng 6 tuần, hứng chịu tổn thất to lớn về người và suýt thất
bại hoàn toàn khi chỉ còn giữ được khoảng 10% bán đảo Triều Tiên.
Trong hoàn cảnh đó, tướng MacArthur chỉ huy quân đội LHQ quyết định
mở chiến trường thứ hai nhằm ép ông Kim Nhật Thành phải phân chia nguồn
lực và đồng thời tấn công vào điểm yếu của quân Triều Tiên quanh thành
phố Pusan. Ông MacArthur chọn Incheon, một thành phố nhỏ ở bờ biển tây
Hàn Quốc. Kế hoạch này được cho là mạo hiểm vì binh sĩ sẽ phải vượt qua
những đợt thủy triều khó lường ở ngoài khơi và đập ngăn nước cao 4m, sau
đó phải đối mặt pháo đài kiên cố ở Incheon, nơi đã bị quân Triều Tiên
chiếm đóng.
Cuộc tấn công được lên kế hoạch ngày 15/9, khi thủy triều lên đủ cao
để đưa bè vượt qua các bãi bùn trên bến cảng. Dù đã được báo trước, quân
đội của ông Kim Nhật Thành đã không tăng cường lực lượng tại Incheon
nên nhanh chóng thất thế trước quân đồng minh. Ngày 25/9, lực lượng đồng
minh giành lại Seoul.
Quân Triều Tiên bị đánh lui về qua vĩ tuyến 38, đến tận sông Yalu
ngăn cách lãnh thổ Trung Quốc và Triều Tiên, bất chấp nguy cơ có thể
khiến Trung Quốc can thiệp khi thềm nhà bị quân đối lập áp sát.
Trung Quốc lo thềm nhà bất an
Chủ tịch Trung Quốc Mao Trạch Đông lo sợ quân đồng minh có thể vượt
qua sông Yalu vào Mãn Châu để lật đổ chế độ, nên quyết định đưa hàng
trăm nghìn chí nguyện quân đánh lùi liên quân vốn đã kiệt sức. Dù không
đưa quân tới cuộc xung đột, Liên Xô cung cấp đồ tiếp tế cho cả quân
Triều Tiên và Trung Quốc. Tình thế bị đảo ngược, tướng MacArthur đành ra
lệnh rút quân trong điều kiện thời tiết lạnh dưới 0 độ, đưa binh sĩ về
sau vĩ tuyến 38 trước thời điểm cuối năm.

Người Triều Tiên đổ ra đường trong cảnh tượng tan hoang vì chiến tranh (ảnh chụp tháng 9/1950).
Từ khi liên quân bị đẩy lùi trở lại vĩ tuyến 38, tình
hình dần ổn định cho tới khi hiệp định ngừng bắn được ký kết ngày
27/7/1953, sau một thời gian bế tắc vì bất đồng trong vấn đề trao đổi tù
nhân hay xác định ranh giới tạm thời. Cuối cùng, hiệp định được ký kết
khẳng định biên giới giữa hai miền là vĩ tuyến 38 và thiết lập khu vực
phi quân sự rộng 2,5 dặm dọc vĩ tuyến này.
Cho đến bây giờ cũng không có một hiệp định hòa bình nào được ký kết
để thay thế hiệp định ngừng bắn. Vì thế, về mặt kỹ thuật, Hàn Quốc và
Triều Tiên vẫn đang ở trong tình trạng chiến tranh.
Trung Quốc ước tính 1,09 triệu quân địch, bao gồm 390.000 quân của
Mỹ, 660.000 quân Hàn Quốc và 29.000 quân các nước khác, bị tiêu diệt
trong cuộc xung đột. Khoảng 148.000 quân chí nguyện Trung Quốc tử trận,
còn Triều Tiên có khoảng 290.000 quân thương vong và 90.000 người bị
bắt.
Người Triều Tiên thù Mỹ từ trước
Trước khi Chiến tranh Triều Tiên nổ ra, người Triều Tiên đã căm ghét
Mỹ vì cho rằng chính Mỹ đã cản trở quá trình giành độc lập, tự chủ và
thống nhất trên bán đảo Triều Tiên. Hồi thế kỷ 19, Triều Tiên đã có xung
đột nhỏ với tàu của Mỹ khi Mỹ đòi Triều Tiên mở cửa đất nước.

Lính dù của Mỹ đổ bộ gần thị trấn Sukchon và Sunchon của Triều Tiên hôm 20/10/1950. Nguồn: AP.
Sau hai cuộc chiến tranh Trung - Nhật và Nga - Nhật
cuối thế kỷ 19 và đầu thế kỷ 20, Nhật Bản chiếm đóng hoàn toàn bán đảo
Triều Tiên với sự ủng hộ của Mỹ. Nhật Bản thống trị Triều Tiên từ năm
1910 đến khi Thế chiến 2 kết thúc.
Xung đột giữa hai cực thế giới trong Chiến tranh Lạnh là nguyên nhân quan trọng khiến Chiến tranh Triều Tiên nổ ra.
Khi cùng giải phóng Triều Tiên khỏi ách thống trị của Nhật Bản, Mỹ và
Liên Xô thỏa thuận tạm thời chia Triều Tiên thành hai miền tại vĩ tuyến
38. Tuy nhiên, quan hệ giữa Mỹ và Liên Xô xấu đi khiến Triều Tiên không
được thống nhất như kế hoạch. Trong thời gian này, Triều Tiên thuộc phe
Liên Xô nên nhận được nhiều trợ giúp cũng như ảnh hưởng về hệ tư tưởng
của Liên Xô.
Sau khi bán đảo Triều Tiên bị chia cắt làm hai miền, ông
Kim Nhật Thành, ông nội của nhà lãnh đạo Kim Jong-un ngày nay, trở
thành nhà lãnh đạo miền Bắc.
Ngày 9/9/1948, nhà lãnh đạo Kim Nhật Thành tuyên bố thành lập nước
CHDCND Triều Tiên và nhanh chóng được Liên Xô thừa nhận về mặt ngoại
giao, nhưng Mỹ không công nhận cho đến tận ngày nay. Tại miền Nam, ông
Rhee Syng-man, nhân vật được đào tạo ở Mỹ, trở thành tổng thống đầu tiên
của Hàn Quốc sau cuộc bầu cử năm 1948.
Chính quyền miền bắc và miền nam đều muốn thống nhất đất nước về một
mối, chịu sự lãnh đạo của chính phủ mình. Trong thời gian này, Triều
Tiên nhận viện trợ của Liên Xô, còn Hàn Quốc thân Mỹ. Vì thế, khi Cộng
hòa Nhân dân Trung Hoa được thành lập vào tháng 10/1949, Tổng thống Mỹ
Harry Truman lo sợ các nước láng giềng của Trung Quốc sẽ tiếp nhận hệ tư
tưởng giống Trung Quốc và Liên Xô. Xung đột giữa hai cực thế giới trong
Chiến tranh Lạnh là nguyên nhân quan trọng khiến Chiến tranh Triều Tiên
nổ ra.
Liên Triều vài lần thân thiết
Triều Tiên nhiều lần gọi chính phủ Hàn Quốc là “bù nhìn”, “con rối”
của “đế quốc Mỹ”, và đe dọa rằng sẽ biến Seoul “thành tro bụi”, nhưng
mặt khác vẫn nhận viện trợ của Seoul, bao gồm thuốc men, chăn màn, mì
gói, quần áo. Nhưng kể từ sau vụ pháo kích ở đảo Yeonpyeong, Hàn Quốc
cắt viện trợ các mặt hàng đó vì cho rằng Triều Tiên dùng để cung cấp cho
quân đội thay vì cứu đói dân thường.
Trong thời gian thân thiện, hai bên bắt đầu cho phép các gia đình
người dân ở hai miền đoàn tụ vào năm 2000; hai nhà lãnh đạo bắt tay nhau
trong hội nghị thượng đỉnh Bình Nhưỡng 2007 và lập đường tàu chở hàng
qua biên giới. Tổng thống Hàn Quốc Kim Dae-jung được trao giải Nobel Hòa
bình năm 2000 vì nỗ lực cho “hòa bình và hòa giải” với Triều Tiên.
Seoul và Bình Nhưỡng không ít lần xảy ra xung đột, như vụ đánh bom
năm 1983 khiến một số thành viên nội các Hàn Quốc thiệt mạng trong
chuyến thăm Myanmar năm 1983 hay vụ đánh bom năm 1987 làm nổ tung chiếc
máy bay 858 của hãng hàng không Hàn Quốc, khiến mọi người trên máy bay
thiệt mạng. Dù nữ điệp viên Triều Tiên được giao nhiệm vụ đánh bom chiếc
máy bay này đã nhận tội tại toà án ở Hàn Quốc, nhưng Bình Nhưỡng chưa
bao giờ thừa nhận.
Vụ Triều Tiên nã pháo vào đảo Yeonpyeong khiến 2 lính hải quân và 2
dân thường Hàn Quốc thiệt mạng, hay hàng loạt đợt tập trận chung giữa Mỹ
và Hàn Quốc khiến quan hệ hai miền xấu đi. Đặc biệt là vụ thử hạt nhân
đầu năm 2013 của Bình Nhưỡng khiến căng thẳng trên bán đảo không ngừng
leo thang.
Theo Bình Giang
Tiền phong